Trần Đăng Tuấn
Theo blog Trần Đăng Tuấn
Chiếc nón với 50 triệu đồng học sinh trường Olympia góp tiền mua áo rét gửi tặng các em Mầm Non vùng cao Điện Biên
Để chuẩn bị lên Điện Biên, chúng tôi đi tìm mua áo rét cho học sinh mầm non với số lượng trên ngàn chiếc. Cũng lần mò không ít chỗ, cuối cùng mua được 1.150 chiếc áo rét, cả cho cháu trai, cả cho cháu gái, với giá 85.000 đ/ áo nữ và 105.000đ/ áo nam. Có thể nếu nhiều thời gian hơn, sẽ tìm ra ”mối” rẻ hơn. Nhưng đến giờ, với chất lượng tương đương, đó vẫn là giá tốt nhất chúng tôi tìm được. Điều vui là thày cô, phụ huynh đều khen áo đẹp và tốt, phù hợp với các em nhỏ vùng cao.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011
Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011
BÍ KÍP CỦA KINH DOANH
1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng 15-16 tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận.
Nếu quan hệ ấy kéo dài 1 năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra Tòa thụ án.
Nếu mối tình ấy kéo dài 3 năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái.
Nếu mối tình kéo dài 6-7 năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau.
Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong… bao lâu.
1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng 15-16 tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận.
Nếu quan hệ ấy kéo dài 1 năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra Tòa thụ án.
Nếu mối tình ấy kéo dài 3 năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái.
Nếu mối tình kéo dài 6-7 năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau.
Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong… bao lâu.
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011
Lời khuyên
(Gặp được cái bài này của ông bạn cũ, thấy hợp quá. Xin đểu nó đưa vào đây)
Người Việt có câu: “Thắng không kiêu, bại không nản” để răn dạy người đời. Điều ấy rất đúng, nhưng chưa đủ xét trong bối cảnh hiện tại.
Khi tôi chập chững lăn vào cuộc mưu sinh. Tôi kiếm được một khoản tiền, nếu so với bây giờ thì như tiền tiêu vặt, nhưng với tôi lúc ấy thì rất lớn.
Tôi rất vui. Tôi được phép vui chứ, nó là mồ hôi công sức của tôi mà. Niềm vui ấy tôi đem chia sẻ với những người xung quanh. Họ cũng vui hoặc là ra vẻ vui, tôi không quan tâm lắm.
Bạn tôi, một người khá ảnh hưởng đến tâm pháp kinh doanh của tôi sau này, gọi vào bảo:
_ Một năm trước đây, tớ cũng giống cậu. Nhưng có người dậy rằng: “Thắng không ai biết, bại không ai hay”. Giờ tớ chỉ truyền lại câu sấm ấy cho cậu.
Tôi hỏi lại:
_ Vì sao?
Bạn tôi tư lự một lát rồi nói:
_ Cậu thắng, người ta ghét. Cậu thua, người ta coi thường.
Tôi thấy điều ấy rất đúng cho đến tận bây giờ.
Lúc thắng, nếu có bị ghét, thêm thù bớt bạn là điều không hay với cả những người bình thường chứ đừng nói đến người làm kinh doanh.
Lúc thua, khóc lóc mong người ta thương hại là một hành động mang đầy cảm tính và không có lợi. Kể lể thất bại để làm gì? Mong người khác chia sẻ hay giúp đỡ? Kẻ duy tâm không ai muốn giúp người thất bại vì sợ vận đen dính vào mình. Kẻ duy vật cho rằng đó là kết quả sàng lọc tự nhiên và hãy chấp nhận nó đi. Chỉ có kẻ duy tình, mới nhắng nhít chạy quanh thì lại vô dụng toàn tập. Rốt cục người thua lại càng thua đau hơn trong những mất mát tình cảm mà họ mới vẽ ra.
Chỉ có một cách duy nhất, im lặng và chính mình đứng dậy. Ngoài mình ra, không ai có thể cứu được mình.
Câu răn của người nay, đầy đủ và ý nghĩa hơn câu của người xưa. Vì nội hàm ý nghĩa như cũ, nó còn cộng thêm yếu tố kín đáo, điều càn thiết ở mảnh đất lắm người nhiều mà này.
Doãn Dũng (Ng. Vũ Anh)
Người Việt có câu: “Thắng không kiêu, bại không nản” để răn dạy người đời. Điều ấy rất đúng, nhưng chưa đủ xét trong bối cảnh hiện tại.
Khi tôi chập chững lăn vào cuộc mưu sinh. Tôi kiếm được một khoản tiền, nếu so với bây giờ thì như tiền tiêu vặt, nhưng với tôi lúc ấy thì rất lớn.
Tôi rất vui. Tôi được phép vui chứ, nó là mồ hôi công sức của tôi mà. Niềm vui ấy tôi đem chia sẻ với những người xung quanh. Họ cũng vui hoặc là ra vẻ vui, tôi không quan tâm lắm.
Bạn tôi, một người khá ảnh hưởng đến tâm pháp kinh doanh của tôi sau này, gọi vào bảo:
_ Một năm trước đây, tớ cũng giống cậu. Nhưng có người dậy rằng: “Thắng không ai biết, bại không ai hay”. Giờ tớ chỉ truyền lại câu sấm ấy cho cậu.
Tôi hỏi lại:
_ Vì sao?
Bạn tôi tư lự một lát rồi nói:
_ Cậu thắng, người ta ghét. Cậu thua, người ta coi thường.
Tôi thấy điều ấy rất đúng cho đến tận bây giờ.
Lúc thắng, nếu có bị ghét, thêm thù bớt bạn là điều không hay với cả những người bình thường chứ đừng nói đến người làm kinh doanh.
Lúc thua, khóc lóc mong người ta thương hại là một hành động mang đầy cảm tính và không có lợi. Kể lể thất bại để làm gì? Mong người khác chia sẻ hay giúp đỡ? Kẻ duy tâm không ai muốn giúp người thất bại vì sợ vận đen dính vào mình. Kẻ duy vật cho rằng đó là kết quả sàng lọc tự nhiên và hãy chấp nhận nó đi. Chỉ có kẻ duy tình, mới nhắng nhít chạy quanh thì lại vô dụng toàn tập. Rốt cục người thua lại càng thua đau hơn trong những mất mát tình cảm mà họ mới vẽ ra.
Chỉ có một cách duy nhất, im lặng và chính mình đứng dậy. Ngoài mình ra, không ai có thể cứu được mình.
Câu răn của người nay, đầy đủ và ý nghĩa hơn câu của người xưa. Vì nội hàm ý nghĩa như cũ, nó còn cộng thêm yếu tố kín đáo, điều càn thiết ở mảnh đất lắm người nhiều mà này.
Doãn Dũng (Ng. Vũ Anh)
BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐÃ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ
(Nhặt được trên Blog http://xuandienhannom.blogspot.com. Hay quá!)
Câu chuyện rơi nước mắt về bà lão bán rau trên Facebook
01/12/2011 09:19:23
Trước khi đi, người thanh niên nhắn với bà lão: “Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!”.Không ai ngờ, vì chờ đợi người thanh niên đến lấy rau, bà lão đứng dầm mưa suốt buổi chiều, bị cảm rồi mất. Câu chuyện về bà lão bán rau đang gây xôn xao trên mạng xã hội Facebook.
Trước khi đi, người thanh niên nhắn với bà lão: “Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!”.Không ai ngờ, vì chờ đợi người thanh niên đến lấy rau, bà lão đứng dầm mưa suốt buổi chiều, bị cảm rồi mất. Câu chuyện về bà lão bán rau đang gây xôn xao trên mạng xã hội Facebook.
Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011
Học thuyết dạy vợ
(Bài này tớ nhặt được ở 1 blog khác, đọc lên thấy thú ghê cơ.)
Mình mở phần tin nhắn lưu trữ trong điện thoại, thì gặp một tin nhắn do chính mình soạn và lưu lại trong đó từ hồii xưa, có nội dung:
“Em biet em rat co loi voi chi. Em khong dam doi hoi nhieu, em chi xin chi cho em la mot phan nho cua anh X… la em man nguyen roi. Con vi tri cua chi thi khong bao gio em dam tranh danh. Cung phan dan ba voi nhau, xin chi tha thu!”. (X… là một cái tên cụ thể)
Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)