Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Trần Đăng Tuấn - Không đặt được tên cho bài này!

Trần Đăng Tuấn
Theo blog Trần Đăng Tuấn


Chiếc nón với 50 triệu đồng học sinh trường Olympia góp tiền mua áo rét gửi tặng các em Mầm Non vùng cao Điện Biên
Để chuẩn bị lên Điện Biên, chúng tôi đi tìm mua áo rét cho học sinh mầm non với số lượng trên ngàn chiếc. Cũng lần mò không ít chỗ, cuối cùng mua được 1.150 chiếc áo rét, cả cho cháu trai, cả cho cháu gái, với giá 85.000 đ/ áo nữ và 105.000đ/ áo nam. Có thể nếu nhiều thời gian hơn, sẽ tìm ra ”mối” rẻ hơn. Nhưng đến giờ, với chất lượng tương đương, đó vẫn là giá tốt nhất chúng tôi tìm được. Điều vui là thày cô, phụ huynh đều khen áo đẹp và tốt, phù hợp với các em nhỏ vùng cao.

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

BÍ KÍP CỦA KINH DOANH

1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng 15-16 tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận.

Nếu quan hệ ấy kéo dài 1 năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra Tòa thụ án.

Nếu mối tình ấy kéo dài 3 năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái.

Nếu mối tình kéo dài 6-7 năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau.

Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong… bao lâu.

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Lời khuyên

(Gặp được cái bài này của ông bạn cũ, thấy hợp quá. Xin đểu nó đưa vào đây)

Người Việt có câu: “Thắng không kiêu, bại không nản” để răn dạy người đời. Điều ấy rất đúng, nhưng chưa đủ xét trong bối cảnh hiện tại.


Khi tôi chập chững lăn vào cuộc mưu sinh. Tôi kiếm được một khoản tiền, nếu so với bây giờ thì như tiền tiêu vặt, nhưng với tôi lúc ấy thì rất lớn.


Tôi rất vui. Tôi được phép vui chứ, nó là mồ hôi công sức của tôi mà. Niềm vui ấy tôi đem chia sẻ với những người xung quanh. Họ cũng vui hoặc là ra vẻ vui, tôi không quan tâm lắm.


Bạn tôi, một người khá ảnh hưởng đến tâm pháp kinh doanh của tôi sau này, gọi vào bảo:


_ Một năm trước đây, tớ cũng giống cậu. Nhưng có người dậy rằng: “Thắng không ai biết, bại không ai hay”. Giờ tớ chỉ truyền lại câu sấm ấy cho cậu.


Tôi hỏi lại:


_ Vì sao?


Bạn tôi tư lự một lát rồi nói:


_ Cậu thắng, người ta ghét. Cậu thua, người ta coi thường.


Tôi thấy điều ấy rất đúng cho đến tận bây giờ.


Lúc thắng, nếu có bị ghét, thêm thù bớt bạn là điều không hay với cả những người bình thường chứ đừng nói đến người làm kinh doanh.


Lúc thua, khóc lóc mong người ta thương hại là một hành động mang đầy cảm tính và không có lợi. Kể lể thất bại để làm gì? Mong người khác chia sẻ hay giúp đỡ? Kẻ duy tâm không ai muốn giúp người thất bại vì sợ vận đen dính vào mình. Kẻ duy vật cho rằng đó là kết quả sàng lọc tự nhiên và hãy chấp nhận nó đi. Chỉ có kẻ duy tình, mới nhắng nhít chạy quanh thì lại vô dụng toàn tập. Rốt cục người thua lại càng thua đau hơn trong những mất mát tình cảm mà họ mới vẽ ra.


Chỉ có một cách duy nhất, im lặng và chính mình đứng dậy. Ngoài mình ra, không ai có thể cứu được mình.


Câu răn của người nay, đầy đủ và ý nghĩa hơn câu của người xưa. Vì nội hàm ý nghĩa như cũ, nó còn cộng thêm yếu tố kín đáo, điều càn thiết ở mảnh đất lắm người nhiều mà này.

Doãn Dũng (Ng. Vũ Anh)

BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐÃ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ

(Nhặt được trên Blog http://xuandienhannom.blogspot.com. Hay quá!)

Câu chuyện rơi nước mắt về bà lão bán rau trên Facebook

01/12/2011 09:19:23 

Trước khi đi, người thanh niên nhắn với bà lão: “Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!”.Không ai ngờ, vì chờ đợi người thanh niên đến lấy rau, bà lão đứng dầm mưa suốt buổi chiều, bị cảm rồi mất.  Câu chuyện về bà lão bán rau đang gây xôn xao trên mạng xã hội Facebook.

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

Học thuyết dạy vợ

(Bài này tớ nhặt được ở 1 blog khác, đọc lên thấy thú ghê cơ.)

Mình mở phần tin nhắn lưu trữ trong điện thoại, thì gặp một tin nhắn do chính mình soạn và lưu lại trong đó từ hồii xưa, có nội dung:

“Em biet em rat co loi voi chi. Em khong dam doi hoi nhieu, em chi xin chi cho em la mot phan nho cua anh X… la em man nguyen roi. Con vi tri cua chi thi khong bao gio em dam tranh danh. Cung phan dan ba voi nhau, xin chi tha thu!”. (X… là một cái tên cụ thể)

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Đã tìm được thuốc chữa AIDS

Tin từ Vietnamnet

Các nhà khoa học Ural (LB Nga) đã có một phát minh quan trọng. Họ đã tìm ra được thuốc chữa đại dịch của thế kỷ: bệnh AIDS. 

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

THÔI! ĐỪNG BUỒN NỮA NHÉ!..

(Coppy từ blog http://maithanhhaiddk.blogspot.com)

 Không có gì buồn hơn, khi một người đàn ông ôm mặt khóc. Càng buồn hơn, khi nhìn vào khuôn mặt của người phụ nữ, ngồi bên cạnh, trong tấm hình này. Mình hình như được chia sẻ, bởi có những lúc, mình cũng buồn và tuyệt vọng như vậy, nhưng mình không khóc nổi và không thể làm những chuyện dại dột nổi, bởi bên cạnh mình còn rất nhiều người thân, đang sẻ chia - động viên mình, giống như gương mặt người đàn ông thứ 3 trong hình, đang động viên - khuyên nhủ người ngồi khóc. Một tấm hình mà xem xong, thấy lòng mình chùng lại, thấm thía những gì đã trải qua và tin vào những điều tốt đẹp, thương yêu, gần gũi, ngay bên cạnh mình. Tự nhiên lại dặn mình: Mọi giông bão, khó khăn và mệt mỏi qua rồi. Thôi! Đừng buồn nữa nhé!.. (Nguồn hình: phuot.vn)

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

"Sao giống nhau đến thế" (He he, nhời của bài hát Dòng sông quê anh, dòng sông quê em)

Bất ổn của một thành phố kinh tế kiểu mẫu

Truyện ngắn

Mắc cạn

Bảo Ninh

(Đang buồn, đọc cái truyện nắn này của Bảo Ninh thấy hay hay. Xin phép nhà văn Bảo Ninh đưa vào đây. Xin cảm ơn nhà văn Bảo Ninh)

Vào thời của Túc và Hảo, bỏ nhau dù đã dễ hơn xưa nhưng chưa thể dễ bằng thời bây giờ của thế hệ trẻ. Hồi đó, Hảo Túc thuận vợ thuận chồng đến thế, đồng lòng đâm chung một lá đơn đánh máy, xưng chúng tôi, không nguyên không bị, cùng nhau thống nhất duyên cớ, lại còn cùng nhau chịu mọi tốn kém, vậy mà sự chia ly cũng rất lùng nhùng.

Lòng trung thành của loài chó

(nguồn từ Dantri.com.vn)
Chú chó nằm lì canh ngôi mộ của ông chủ quá cố. Dù cho người hàng xóm cóa đưa chú về với ý định chăm nuôi chú, nhưng chú vẫn kiên quyết chỉ quanh quẩn quanh mộ của chủ. Đáng phục thay!

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Hai nửa hy sinh

(Bài này tớ xin coppy từ Dantri.com.vn. Đọc lên thì thấy có vẻ "sến" quá. Dưng mờ, trong cuộc sống vốn đầy rẫy những gian nan, bất trắc, đôi khi những câu chuyện sến này cũng làm cho lòng mình mềm lại)
Khi cô giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh, anh thường ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi cho cô.

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

Kinh quá, kinh quá!

Nguồn từ Vietnamnet.net

“Rắn thần“ báo thù, hàng chục người theo nhau chết?

Theo quan niệm dân gian, khi cải táng mộ, nếu gặp rắn nằm trong mộ thì tối kỵ việc bắt, giết. Thế nhưng, những người trong một dòng họ ở Thị xã Chí Linh (Hải Dương) khi cải táng ngôi mộ tổ, gặp sự việc bất thường này lại có hành động “bất thường”: Bắt hai con rắn nặng cả ký lô lên làm… mồi nhậu.

Khỏi bình luận

 và đây
 Hai Bà Mẹ Việt nam Anh hùng đấy

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Dzui dze chút

Nguyễn Quang Lập là nhà văn mà tớ hâm mộ. Blog Quê choa của Bọ Lập là 1 trong những trang mà tớ đọc hằng ngày. Nay có cái truyện này, xin phép tác giả Nguyễn Quang Lập post vào đây, mong hầu anh chị em thân bằng cố hữu thưởng thức chơi nha.

 Truyện tình thảm thiết toàn T

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

cóp (py) nhặt mang về trưng (nhờ) ở nhà cái nhể


Cavenui - Lãi suất đi vay 20% cao thế làm ăn gì cho có lãi?

Cavenui

hy-lap-bieu-tinh.jpg



Ảnh: biểu tình ở Hy Lạp

Vài giả định:
Cavenui là 1 doanh nhân nho nhỏ có 6 tỷ tiền vốn dắt lưng.
Cavenui có thể gửi tiền vào ngân hàng hưởng lãi suất 15%/năm (con số ngẫu nhiên phục vụ tính toán cho dễ, tuy nhiên cố tình để cao hơn mức lãi suất trần mới được nghiêm chỉnh thiết lập từ tháng 9/2011 )

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Ai da, mệt nhể, lạy ông giời nha!


Nguồn từ Vietnamnet

Chiến lược trụ bão của doanh nghiệp: Phải sống

(VEF.VN) - Đưa tay xóa bàn cờ sau khi bị chiếu nước cuối, Thành gọi trả tiền 2 ly cà phê và bao thuốc lá rồi cố vớt vát sĩ diện: "Cược nhỏ quá, không có hứng đánh nên mới thua". Tuấn cười to: "Nhỏ mà thắng vẫn là thắng nghe. Thời buổi khó khăn, nhỏ là ngon rồi".

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Góc tâm hồn - dành ít phút sau những giờ vật lộn vì miếng cơm, manh áo

Bờ vai em
(Nguồn từ Dân trí) - 20 năm trôi qua, tôi vẫn muốn ngắm bờ vai ấy dù đã có biết bao người đàn bà vai trần hỡ hững qua cuộc đời tôi...

Vui cười

(Nguồn từ Dân trí)
Bài giảng đạo đức "cười ra nước mắt" của 1 trường THPT Hải Phòng
Nhiều bậc phụ huynh đã rất bức xúc khi phát hiện ra một cuốn sách mang tên “Tập bài giảng đạo đức” dành cho học sinh Trường THPT Đồng Hòa (Kiến An, Hải Phòng) có nhiều nội dung ngô nghê, kiến thức sai trầm trọng.

He he, xin phép coppy bài của bác T.Đ. Tuấn vào nhà iem nhớ

HÔM NAY ĐI SUỐI GIÀNG
Trần Đăng Tuấn
Sáng nay, lần đầu tiên lên Suối Giàng, định ngắm mấy cây chè cổ thụ. Vào tuổi này, có lúc chợt lo là nhiều cái lạ ở đất nước, mình đã nghe, biết từ lúc còn là trẻ con, mà giờ chưa nhìn thấy tận mắt. Vậy có thời gian thì phải đi  để biết. Nhưng quả thật thời gian là cái gần một năm qua mình có ít nhất. Cứ tiếp tục thế này thì cũng gay đây.

cái thuở còn thơ

Anh và em của ngày xưa
(Nguồn Coppy từ Dân trí, bài của TG Kim Oanh) - Đã quá lâu rồi, em đánh mất thói quen dậy sớm để ngắm bình minh. Và hôm nay là một ngày rất lạ.

Bên nhà ai từ radio phát ra những bài hát vui tai. Em mở tung cửa sổ trên lan can tầng 2 để đón những điều chưa bao giờ dễ chịu đến thế.